Nữ y tá khiêu gợi anh bệnh nhân mù mọi lúc mọi nơi, lại. “Không phải, rât thoải mái mà…” Bích Thuyền sợ ba hiểu lầm nàng, nên ngượng ngùng nói ra. “Vậy tại sao con không kêu lên?” Ba nghe xong trên mặt nhất thời liền để lộ ra vẻ mừng rỡ, nhưng phía dưới khuôn mặt vẫn còn có chút tự trách! Liền lại vội vàng tiếp tục hỏi. “Con… là con…” Bích Thuyền mặt cười đỏ bừng, muốn nói lại ngượng ngùng. “Bích Thuyền, chúng ta hiện tại đã như vậy, còn có lời gì không thể nói được sao?” Ba nhìn vào cặp đùi trắng như tuyết bị tách ra của Bích Thuyền, lại nhìn vào